词典放慵
放慵
词语解释
放慵[ fàng yōng ]
⒈ 疏懒。
引证解释
⒈ 疏懒。
引唐 白居易 《戏赠萧处士清禅师》诗:“又有放慵 巴郡 守,不营一事共腾腾。”
宋 陈与义 《放慵》诗:“放慵真有味,应俗苦相妨。”
相关词语
- héng fàng横放
- jiāo yōng娇慵
- háo fàng bù jī豪放不羁
- chén fàng shì辰放氏
- fàng niú guī mǎ放牛归马
- fàng liàng放量
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- fàng jiě放解
- fàng yàn kǒu放焰口
- diǎn fàng点放
- fàng làng wú jū放浪无拘
- fàng dǎi放歹
- hóng fàng宏放
- fàng dà放大
- chù fàng黜放
- mó fàng模放
- qí fàng齐放
- shē fàng奢放
- sā lài fàng pō撒赖放泼
- fàng yuǎn放远
- fàng chù放绌
- yì yōng xīn lǎn意慵心懒
- yī huā dú fàng一花独放
- fàng kōng qiāng放空枪
- shī fàng施放
- yōng shū慵疎
- fàng shè xíng放射形
- fàng hé dēng放河灯
- fàng jiào放教
- fàng shǒu放手