词典放醉
放醉
词语解释
放醉[ fàng zuì ]
⒈ 纵情醉酒。
引证解释
⒈ 纵情醉酒。
引唐 白居易 《初到洛下闲游》诗:“趁伴入朝应老丑,寻春放醉尚粗豪。”
相关词语
- héng fàng横放
- háo fàng bù jī豪放不羁
- chén fàng shì辰放氏
- fàng niú guī mǎ放牛归马
- fàng liàng放量
- fàng lóng rù hǎi放龙入海
- fàng jiě放解
- fàng yàn kǒu放焰口
- diǎn fàng点放
- fàng làng wú jū放浪无拘
- yóu tíng zuì wèi邮亭醉尉
- fàng dǎi放歹
- yín zuì吟醉
- hóng fàng宏放
- fàng dà放大
- chù fàng黜放
- mó fàng模放
- huāng zuì荒醉
- qí fàng齐放
- shē fàng奢放
- sā lài fàng pō撒赖放泼
- fàng yuǎn放远
- fàng chù放绌
- zuì guǐ醉鬼
- yī huā dú fàng一花独放
- fàng kōng qiāng放空枪
- shī fàng施放
- shěn zuì沈醉
- zuì zhōng tiān醉中天
- là tā zuì剌塌醉